About Me

người làm chiến lược

Chính quyền Mỹ: Vai trò của cú đêm Henry Kissinger trong lịch sử VN

Sau phần 12 trong loạt "chém gió - cuộc chiến thương mại Mỹ - Trung" ... Lương Hải nhận được khá nhiều phản hồi của anh em thích "chém gió" về "nhân vật đặc biệt" Henry Kissinger !
Đủ các ý kiến ... Thích , ghét , "căm thù", "giận hờn" và cả "hoài nghi" về "người bí ẩn" này của nước Mỹ ...!
Nhìn nhận như thế nào về "huyền thoại" này là tuỳ theo sự hiểu biết của mỗi người, cũng như tuỳ vào "góc nhìn" của bạn và kể cả "bạn là ai"(!?) ... Lương Hải hoàn toàn không có ý kiến gì !
Để nói về nhân vật đặc biệt này thì phải dành cả một "Seri chém gió nhiều kỳ" cũng chưa chắc đã nói hết được ...
Bài này Lương Hải chỉ "chém gió" về nhân vật Kissinger "đã làm gì trong mấy tháng cuối năm 1968"- thời điểm cao trào của bầu cử Tổng Thống Mỹ và cũng là thời điểm "khởi đầu của đàm phán sơ bộ Hiệp Định Paris chấm dứt chiến tranh VN" ... bởi Lương Hải nhận thấy "có vài chi tiết về Kissinger trong khoảng thời gian ngắn này mà khá nhiều người còn chưa hiểu rõ" !!!
Nhiều ý kiến cho rằng H.Kissinger và Lyndon B.Johnson đã "phá đám Hiệp Định Paris" ... điều này còn tuỳ vào bạn nhìn sự việc từ góc độ nào !???
Cá nhân Lương Hải thì cho rằng ... nhận định này là một sai lầm !
Chúng ta nên hiểu rằng : tất cả mọi chiến lược hay học thuyết của người Mỹ đều là những quá trình xuyên suốt ... chứ không phải "thời điểm" hay sự "ngẫu hứng" của bất kỳ đảng phái hay Tổng Thống nào ... Bất kể vị Tổng Thống nào lên cầm quyền đều phải đi theo các chiến lược , học thuyết xuyên suốt định sẵn đó ... tất nhiên là cách làm của mỗi vị Tổng Thống có thể sẽ khác nhau !
Ý tưởng "Hoa Kỳ rút quân khỏi MNVN" thật ra đã có từ năm 1967 - chỉ 2 năm sau khi người Mỹ trực tiếp đổ quân tham chiến tại VN ...
Ngay trong lễ nhận chức Tổng Thống của Nguyễn Văn Thiệu tại Saigon 9/1967 ... phó Tổng Thống Mỹ khi đó là Hubert Humphrey được Tổng Thống đương nhiệm Lyndon B.Johnson phái qua Saigon dự lễ chúc mừng đã nói thẳng cho ông Thiệu biết là : "người Mỹ sẽ không tăng viện trợ cho VNCH nữa mà sẽ chỉ có từ mức đó và hạ xuống từ từ" ... và đó là một sai lầm cá nhân của L.B.Johnson và Hubert Humphrey ... nó khiến ông Thiệu "mất cảm tình" với chính phủ của đồng minh Johnson ngay từ khi mới lên cầm quyền ...
Ban đầu, 1968 chỉ có Hoa Kỳ và VNDCCH tham gia trong các vòng đàm phán sơ bộ ...
Còn VNCH của Tổng Thống Thiệu - Kỳ đã nhất quyết không chịu ngồi vào bàn đàn phán ...
Chúng ta đều biết là các Tổng Thống Mỹ thường sẽ nắm quyền 2 nhiệm kỳ là 8 năm - nếu không xảy ra vấn đề gì đặc biệt ... nhưng Tổng Thống thứ 37 của Mỹ là Lyndon B.Johnson chỉ nắm quyền 1 nhiệm kỳ 4 năm và ông đã không ra tranh cử nhiệm kỳ 2 năm 1968 bởi chính áp lực từ làn sóng phản đối "cuộc chiến tranh Việt Nam" của người dân Mỹ ...
Và B. Johnson đã quyết định "cử" phó Tổng Thống của ông khi đó là Hubert Humphrey đại diện đảng Dân Chủ ra tranh cử và B.Johnson âm thầm đứng sau lưng hậu thuẫn ...!
Lúc đó, muốn xoa dịu cử tri Mỹ để phe Dân Chủ đang cầm quyền của Johnson thắng phiếu tranh cử ... thì phải có hiệp định đình chiến tại VN , hoặc ít ra cũng phải thuyết phục được VNCH của Nguyễn Văn Thiệu chấp nhận dự Hoà Đàm Paris ...!
Nhưng VNCH của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu - Nguyễn Cao Kỳ lại nhất quyết không chịu ngồi vào bàn đàm phán Paris ... mặc cho áp lực khủng khiếp của chính phủ Hoa Kỳ lên chính quyền VNCH càng ngày càng tăng dần về nửa cuối năm 1968 ...
Phe Dân Chủ của ứng viên Hubert Humphrey được Tổng Thống đương nhiệm Lyndon B.Johnson hậu thuẫn lúc đó hiểu rằng : "họ đã sơ suất khi làm mất lòng ông Thiệu trong lễ nhận chức của ông Thiệu tại Saigon trước đó" ... và giờ đây họ sẽ thất bại trong cuộc bầu của Tổng Thống Mỹ tháng 11/1968 ... nếu VNCH của Nguyễn Văn Thiệu nhất quyết không chấp nhận ngồi vào bàn đàm phán Paris ...
Nên Tổng Thống Lyndon B.Johnson khi đó đã dùng tất cả mọi thủ thuật để gây áp lực lên VNCH của ông Thiệu ... Johnson dùng cả "nước cờ" tuyên bố "ngừng ném bom miền Bắc VN" để vừa thu hút phiếu của cử tri Mỹ , đồng thời gây thêm áp lực mạnh lên VNCH ... thậm chí Tổng Thống Johnson còn "bắn tiếng" sẽ "chẳng còn đồng minh" nếu ông Thiệu vẫn cương quyết không chịu đi Paris ...
Trước áp lực khủng khiếp từ chính phủ Mỹ ... Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã "xuống nước -chấp nhận" đi Paris với hàng loạt điều kiện ... trong đó có điều kiện là "phải cho ông Thiệu ít thời gian để xin ý kiến lưỡng viện cũng như Uỷ Ban Hành Pháp Quốc Gia" ... Ông Thiệu cũng "hứa" là sẽ công bố tin "Chấp Nhận đi Paris đàm phán" trước thời điểm bầu cử Mỹ ... khiến phe Humphrey của Johnson vừa mừng vừa như "ngồi trên lửa" vì thời gian bầu cử đã quá cận kề ...
Thật ra đây là một chiêu trò "câu giờ" của ông Thiệu ... đã được "cú đêm" Kissinger soạn sẵn !
Bởi phe Cộng Hoà của Nixon - Spiro T. Agnew do "cú đêm" Kissinger hậu thuẫn chắc chắn sẽ thắng cử nếu "ông Thiệu từ chối đi Paris đàm phán" ...
Thậm chí lúc đó "cú đêm" Kissinger còn lo sợ CIA có thể nghe theo lời Tổng Thống Johnson để ám sát ông Thiệu ... nên Kissinger đã tư vấn công khai cho Nixon và "cố tình để cho phe Johnson nghe thấy" là : "sau ông Diệm, nếu giờ có chuyện gì xảy ra với ông Thiệu thì các đồng minh khác sẽ nghĩ về người Mỹ như thế nào" ...
Và tất nhiên là "cú đêm" Henry Kissinger trước đó đã nhìn thấy rõ lợi thế tranh cử này của phe mình ... cũng như sự "mất cảm tình" của ông Thiệu với phe Humphrey - Johnson ... nên "cú đêm" đã ra tay can thiệp từ trước bằng cách ngầm bắn tiếng tới Saigon ủng hộ VNCH của ông Thiệu "tạm hoãn ngồi vào bàn đàm phán Paris" ... cũng như các hứa hẹn sẽ tăng viện trợ cho đồng minh VNCH nếu phe Nixon thắng cử ... đúng những gì ông Thiệu đang mong muốn ...!
Khi nhận được tín hiệu "OK" của ông Thiệu ... "cú đêm" Kissinger mới lập tức tư vấn các "nước cờ" cho ông Thiệu và khuyên ông Thiệu "hãy giữ bí mật việc hoãn tham dự hoà đàm Paris tới giờ chót" ... để tránh mọi rủi ro có thể đến với ông Thiệu từ phe Johnson - Humphrey ... cũng như để Nixon - Kisssinger có thời gian thực hiện chiến dịch "ru ngủ" phe Dân Chủ của đối thủ Hubert Humphrey ... để tạo sự bất ngờ đúng giờ G ...!!!
Tất nhiên là ông Thiệu quá hiểu việc mình không tham gia hoà đàm Paris sẽ khiến phe Humphrey của Johnson đương nhiệm thất bại trong tranh cử ... và nếu phe của Nixon và Kissinger thắng cử Tổng Thống thì "các chiến lược xuyên suốt" của Mỹ với VNCH cũng vẫn chẳng có gì thay đổi lớn so với thời của Johnson ... nhưng ông Thiệu vẫn quyết định hành động theo ý mình !
Và kết quả là trong cuộc bầu cử Tổng Thống Mỹ đầu tháng 11/1968 ... phe Dân Chủ của H.Humphrey - Do Tổng Thống đương nhiệm Johnson hậu Thuẫn đã thảm bại vào giờ chót trước phe Cộng Hoà của Richard Nixon - S.T. Agnew và "cú đêm" H.Kissinger ... bởi chính tuyên bố "VNCH tẩy chay Hoà đàm Paris" trong bài phát biểu tại lưỡng viện Quốc Hội ở Saigon ngày 1/11/1968 của Tổng Thống Thiệu được các hãng truyền hình Mỹ truyền trực tiếp đã "gây sốc" ... khiến hàng triệu lá phiếu cử tri Mỹ đòi rút quân khỏi MNVN đã hoàn toàn mất tin tưởng vào phe Dân Chủ đương nhiệm của H.Humphrey - Johnson ... và đồng loạt ngả sang phe Cộng Hoà của Nixon - Agnew -Kissinger !!!
Để sau đó, khi phe Nixon - S.T. Agnew của mình lên nắm quyền ... "cú đêm" Kissinger có đủ quyền lực để "quyết định mọi cuộc chơi" ...
Sau một thời gian ngắn tăng viện trợ cho đồng minh VNCH ... "cú đêm" Kissinger đã "thuyết phục" được Tổng Thống Thiệu - Kỳ chấp nhận tham gia đàm phán Paris ...
Kèm theo đó "cú đêm" Kisssinger đã đi hàng loạt "các nước cờ thâm hậu" với cả Miền Nam VN, Miền Bắc VN và cả "bắt tay" với Trung Quốc trong chiến lược "liên Trung phá Xô" - bắt tay TQ để hạ bệ Liên Xô ... cũng như "nước cờ" nhường Biển Đông để "gài bẫy" Tàu ...
Và trong hoà đàm Paris sau đó "cú đêm" Kissinger đã "tự xắp xếp mọi thứ theo ý mình" ... và chúng ta đều biết Kissinger đã dẫn đầu phái đoàn Hoa Kỳ với tư cách Ngoại Trưởng kiêm cố vấn an ninh quốc gia Mỹ ... để rồi sau khi Hiệp Định Paris được ký kết ... cả Kissinger và Lê Đức Thọ của VNDCCH đều được đề cử giải Nobel Hoà Bình ... mà "người thì không nhận giải" ... "người thì nhờ bạn đi nhận dùm" ...!!!

Post a Comment

0 Comments